"Gào gào gào, chỉ các ngươi biết rống, ta không biết sao, âu… âu…" Tiểu Thụy Thú túm lấy ống tay áo của Mộc Hàn Yên trèo lên vai nàng một cách vụng về. Nó há miệng tru lên vài tiếng như sói kêu quỷ khóc.
Bật lên bật xuống kêu lên mấy tiếng vẫn chưa hả giận, tên này vừa trèo lên đến vai Mộc Hàn Yên đã đạp mạnh một cái lao thẳng về phía ảo ảnh thần thú trước mặt. Tất nhiên động tác của nó vẫn vụng về và chậm chạp như trước.
"Bịch", một thanh niên lảo đảo ngã xuống đất, những người khác cũng đứng đờ người ra, miệng há hốc không nói được gì.
Chỉ thấy một con dị thú nhỏ tai to mặt lớn trông giống như con heo béo múp míp, vừa đáng yêu vừa ngây ngô biết chừng nào. Đây không phải đây là vật nuôi được cưng chiều của tiểu thư con nhà giàu sao, đáng yêu thì có tác dụng gì chứ?
Tuy bọn họ không hy vọng gì vào con kiếm sủng này của Mộc Hàn Yên, nhưng cũng không ngờ kiếm sủng thứ hai của nàng lại có bộ dạng này.