Vì để đám người Mộc Hàn Yên nếm trải cay đắng, hắn ta đã chuẩn bị từ mấy ngày trước, đạo cấm chế ẩn chứa trong lò luyện đan kia đã tiêu hao sức lực mấy ngày mấy đêm của hắn ta. Hắn ta thức đến mức hai mắt sưng to, nửa đêm hôm qua còn đi đến từng nhà từng hộ của các đỉnh, các cốc đưa đan dược, không hề nghỉ ngơi trong khoảnh khắc nào, vất vả nhiều ngày như thế, cuối cùng kết quả lại thành ra thế này.
Cứ mong đợi, mong đợi như thế, đến cuối cùng hắn ta không còn ôm hy vọng gì nữa, trong lòng chỉ còn nghi hoặc và không cam lòng.
"Được rồi, cũng không còn sớm nữa, chúng ta đi thôi." Gần đến giờ ngọ, cuối cùng Mộc Hàn Yên cũng luyện xong viên đan dược cuối cùng bèn nói với đám người Trang Bình An.
Bây giờ đám người Trang Bình An đã bội phục Mộc Hàn Yên sát đất, không hề có dị nghị gì, ai nấy đều tươi cười đi theo nàng.