Nhìn thấy Mộc Hàn Yên hoàn toàn không di chuyển, cũng không hề có ý định dừng tay, khóe miệng Hàn Ngọc Đường lộ ra nụ cười khó nhận thấy.
Giác quan thứ sáu của Mộc Hàn Yên nhạy đến mức độ nào chứ. Nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Hàn Ngọc Đường, Hàn Ngọc Đường nhanh chóng mím môi, lộ ra vẻ mặt châm chọc.
Tuy phản ứng của hắn ta rất nhanh, nhưng biểu cảm thoáng chốc biến đổi kia vẫn rơi vào tầm mắt của Mộc Hàn Yên.
"Nhìn dáng vẻ của tên kia thì phải hy vọng mình ra tay luyện đan mới phải chứ, tên này còn làm cái gì ở phía sau nhỉ?" Mộc Hàn Yên nghi hoặc, tốc độ luyện thủ quyết cũng chậm lại. Lúc trước nàng đã nghi ngờ Hàn Ngọc Đường giở trò gì đó, bây giờ nàng lại càng khẳng định điều này, nhưng đó là gì chứ?
Đúng lúc này, một tên đệ tử Thánh Đình mặc áo vải thô kéo theo một cây chổi tiến vào, đi ngang qua người Mộc Hàn Yên còn vung chổi quét, một đống bụi bay lên khiến Mộc Hàn Yên nhíu mày.