"Ngươi còn không biết xấu hổ dám nói ra? Ngươi lấy mất pháp khí bố trận mà ta mất bao nhiêu công sức mới luyện ra được, lại còn khiến nó thành ra như vậy, mất hết cả mặt mũi của Thần Phong Thất Lão bọn ta rồi!" Ngạo Phương Trần tức tên đệ tử dạy mãi không nên thân, bèn mắng hắn ta.
Ông ta cũng có chút bó tay với Hàn Ngọc Đường. Trước đây thấy tư chất của hắn ta cũng không tệ, con người cũng thông minh, lại là hậu nhân của Đại ca và Tứ ca kết thành nên mới hạ tiêu chuẩn nhận hắn ta làm đệ tử. Ai ngờ tên này đã bị gia đình làm cho hư hỏng hoàn toàn, mặc dù có chút tư chất nhưng lại không hề có lòng cầu tiến, từ bé đã ngang ngược kiêu ngạo, coi trời bằng vung, sắp được hai mươi tuổi đầu mà tính tình chẳng khác gì con nít, đôi khi còn khiến ông ta tức đến nỗi chỉ muốn tát cho hắn ta một cái chết quách cho rồi.