"Hừ, đừng tưởng rằng có chút thực lực là có thể coi trời bằng vung, có biết người giỏi còn có người giỏi hơn không? Từ xưa đến giờ trong Thánh Đình ta kỳ tài xuất hiện lớp lớp, có vô số thần y. Ngay cả bọn ta cũng không trị khỏi thương thế của Kiếm sư thúc, thế mà ngươi lại dám ăn nói ngông cuồng, không sợ truyền ra ngoài bị người khác chê cười hay sao?" Kim trưởng lão hừ lạnh một cách khinh thường, cũng bắt đầu thu châm.
Mộc Hàn Yên chẳng thèm so đo với loại người này bèn lờ tịt ông ta.
"Đa tạ." Kiếm Vô Trần nói một câu khách sáo.