Đương nhiên, trải qua trận đại chiến ở Bắc Ninh Quan kia, tất cả con cháu Mộc gia đều vui lòng phục tùng Mộc Hàn Yên, ngay cả Mộc Thừa Khải trước đây bất mãn với nàng nhất giờ cũng ngoan như mèo trước mặt nàng. Ai dám bất kính với nàng chứ?
Trong nhà lớn cổ xưa của Mộc thị, tiếng hoan hô như sấm vang dậy một lần nữa.
Thái thượng trưởng lão rất hài lòng với kết quả như vậy, qua một lúc lâu ông ta mới phất tay để đám con cháu hậu bối lui ra, rồi cùng Lục Niệm Tâm đi vào trong.
Tuy Lục Niệm Tâm là bà ngoại của Mộc Hàn Yên, bối phận tương đương với Mộc Bắc Thần, cách ông ta cả một thế hệ nhưng dù sao bà cũng là thái hậu của nước Thượng Việt, thanh đao to đùng của bà càng khiến cao thủ các nước phải ngưỡng vọng, thái thượng trưởng lão cũng không dám lơ là bà, cũng không dám vì tuổi tác mà tự cao.
Cách đó không xa, Việt Phàm Linh đang đứng bên cạnh Mộc Duệ An, mỉm cười nhìn Lục Niệm Tâm, miệng thì cười nhưng mà nước mắt lại rơi đầy mặt.