"Vâng." Mộc Nam chỉ có thể bất đắc dĩ đáp lại một tiếng.
"Còn nữa, sau này đừng có qua lại với cái tên công tử bột kia nữa, tránh ảnh hưởng đến bản thân. Trước kia làm loạn thì cũng thôi đi, thế mà bây giờ lại giả mạo lừa gạt, thực là mất mặt Mộc gia chúng ta." Sau cùng, Tam trưởng lão lại dặn dò một câu, qua lời nói có thể thấy là ông ta vô cùng xấu hổ về Mộc Hàn Yên.
Mộc Nam tỏ vẻ buồn khổ, xem ra muốn chứng minh giúp Hàn Yên đại ca không phải là chuyện dễ dàng, dù sao thì tiếng xấu cũng đã tích lũy nhiều năm như vậy, hình tượng chơi bời vô dụng của huynh ấy đã sớm định hình trong mắt mọi người rồi, không phải chỉ dựa vào mấy câu nói của mình là có thể thay đổi được.
Bỏ đi, bỏ đi, không nghĩ nhiều nữa, dường như ngay cả bản thân Hàn Yên đại ca cũng không để ý, mình nghĩ nhiều như vậy làm gì?