"Điền trưởng lão, bề ngoài xem như bị các ngươi áp chế dưới vực sâu này nhưng thực ra Cửu U Minh thú lại có mưu đồ khác. Chúng đã bố trí một trận pháp lớn ở sâu nghìn trượng dưới lòng bàn chân chúng ta. Tuy không biết đó là trận pháp gì, nhưng Minh thú đã tính toán mọi cách như vậy thì chắc chắn chẳng tốt lành gì. Một khi trận pháp kia khởi động, sợ là sẽ có tai họa ngập đầu. Bây giờ chúng ta phải lập tức rút lui." Dạ Lan Phong cũng không giấu giếm mà nói thẳng chẳng kiêng dè gì.
"Rút lui, ngươi nói nghe dễ dàng lắm. Hơn nghìn người chúng ta dốc hết sức lực mới bố trí được phong ấn này. Bây giờ việc lớn sắp thành, nếu rút lui thì chẳng phải là phí công nhọc sức hay sao?" Điền An Nam phất tay áo mà nói. Trong lòng ông ta cực kỳ hận Dạ Lan Phong nhưng ngoài mặt lại không thể làm gì hắn, cho nên mặc kệ bây giờ hắn nói đúng hay không, ông ta đều không thể nghe theo.