Cung điện ngừng rung chuyển, khế ước Hồng Hoang ở cửa lớn cũng không sáng nữa, ánh sáng vàng chiếu trên bù nhìn Kiếm Linh cũng biến mất, cả sơn cốc rơi vào trạng thái yên tĩnh.
Nhưng sự yên tĩnh này không hề kéo dài, những con bù nhìn Kiếm Linh lập tức phát ra tiếng gào thét đau đớn, nhưng vẫn tiếp tục giơ cao trường kiếm điên cuồng xông lên phía trước, chỉ là uy lực của nhát kiếm đã giảm đi rất nhiều.
Mộc Hàn Yên kinh ngạc nhìn Khúc Sơn Linh, hoàn toàn không ngờ rằng ông ta lại có thủ quyết huyền bí như thế, sao trước đây nàng không phát hiện chứ?
"Nhanh chóng giết bọn chúng, nhanh!" Khúc Sơn Linh run rẩy nói, bàn tay đánh thủ quyết nổi đầy gân xanh, mồ hôi lạnh rơi như mưa.