Những dị thú kia bị chặn ở dưới phủ tướng quân, tiến hay lùi đều không xong. Hết con này đến con khác chết dưới loạn kiếm, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất.
Có lẽ sự không cam lòng đã trút ra gần hết, hoặc cũng biết đối mặt với Mộc Hàn Yên lần nữa thì nhất định phải chết, Hư Minh ngửa đầu thét dài. Sau đó nó đập cánh, bay về phía vách núi cách đó không xa.
Đằng sau, số dị thú còn sót lại không nhiều lắm vẫn đỏ vằn mắt, không ngờ lại chạy như điên theo nó.
"Ầm ầm ầm…" Từng con dị thú rơi xuống vách đá vạn trượng. Một lúc lâu sau tiếng rơi xuống đất mới truyền đến.
"Mộc Hàn Yên, ta sẽ còn trở lại..." Hư Minh quay đầu nhìn Mộc Hàn Yên. Hắn ta chao lượn giữa khe núi, chẳng mấy chốc đã hóa thành một chấm đen nhỏ ở ngay tầm mắt rồi biến mất trong trời đất.
Cuối cùng cuộc đại chiến cũng kết thúc. Nhưng nhìn vực sâu vạn trượng kia, mãi lâu sau tất cả mọi người vẫn không biết nói gì.