"Phương Tử Hòa, không lẽ ngươi muốn trở thành kẻ địch với bốn thế gia lớn chúng ta sao?" Trưởng Tôn Nghĩa An xếp quạt mạnh đánh sập một tiếng, giọng uy hiếp.
"Ta chỉ không muốn cùng làm bậy với các ngươi mà thôi. Đó là sự sỉ nhục của người kiếm sĩ, cũng là sỉ nhục của Phương gia ta!" Phương Tử Hòa nói xong bèn dẫn đầu bay từ trên tường thành xuống.
Từng con cháu Phương gia đi theo sát sau y, có mấy người trẻ tuổi mặc kiếm bào hơi khác Phương gia ở trong đám người cũng nhảy xuống theo.
"Trưởng Tôn Phi Vân, Tống Minh Thành, Mạc Tĩnh, các ngươi làm gì đó?" Trưởng Tôn Vô Kỵ tinh mắt nhận ra ngay hai người kia là ai, quát lên chói tai hỏi.
Thiếu chủ các nhà khác đều quay qua nhìn. Tới lúc này bọn họ mới nhận ra, ngoài ba người Trưởng Tôn Phi Vân, Tống Minh Thành và Mạc Tĩnh, còn có mười mấy con cháu của nhà mình cũng lặng lẽ xen lẫn vào trong đội ngũ của Phương gia.