"Bắc Ninh Quan được cứu rồi, kiên trì chút nữa thôi, chỉ cần kiên trì thêm chút nữa thôi là có thể sống sót." Khát vọng sống lại bùng lên trong lòng Ngũ hoàng tử, hắn ta vung thanh kiếm gãy lên chém dị thú đang lao đến cạnh mình...
Mộc Hàn Yên cũng nhìn thấy bóng người trẻ tuổi trên tường thành Bắc Ninh Quan, dù toàn thân đối phương tắm trong máu tươi, dù nhìn dáng vẻ suy yếu kia là biết hắn ta đã kiệt quệ sức lực từ lâu, nhưng ánh mắt của hắn ta vẫn vô cùng kiên quyết, thanh kiếm gãy một nửa trong tay vẫn vô cùng sắc bén.
Thì ra không chỉ có mình Khuất Phong Đình thay đổi, Mộc Hàn Yên mỉm cười vui vẻ.
Vừa xuất chinh đến Bắc Ninh Quan cứu viện đã phải cứu hắn ta, Mộc Hàn Yên thầm hạ quyết tâm tuyệt đối không thể để cho hắn ta cứ thế chết ở Bắc Ninh Quan được.
"Mộc Hàn Yên, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, chỉ cần ngươi..." Đạm Đài Hiên nói với Mộc Hàn Yên.