Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, tuy rằng không phải khung cảnh chém giết tàn khốc, nhưng bầu không khí nặng nề ngột ngạt này khiến cho tim mọi người như muốn nhảy ra ngoài.
Thời gian như ngừng trôi, rốt cuộc con Minh thú kia cũng phát ra một tiếng gầm thấp, quay lưng bước đi, nhanh chóng biến mất trong bóng tối.
Những con dị thú không còn bị áp chế, cuối cùng cũng thở gấp một hơi rồi nháo nhào trốn thoát khỏi thành.
Mộc Hàn Yên nhìn chúng chạy đi cũng không thể làm gì. Ban đầu nàng định thuần phục cho mỗi con cháu thế gia một con kiếm sủng, thậm chí thu phục cho những quân nhân có thực lực không tệ ở trấn Bắc Quan mỗi người một con, nhưng tiếc rằng khi đối kháng với con Minh thú kia dường như đã tiêu hao toàn bộ lực Thần Niệm của nàng, chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng nó chạy thoát.