"Quả nhiên Mệnh Bàn Ngũ Linh của Thần Điện ta nằm trên người các ngươi, đúng thiệt là đi mòn cả giày sắt tìm không ra, không tốn sức thì lại dâng ngay trước mặt." Nhìn thấy nhát kiếm liên thủ của mấy người bọn họ, gương mặt Cổ Hoàng Cực lộ ra vẻ vui mừng, sau đó mới chém ra một kiếm.
Một luồng sức mạnh khổng lồ trào dâng mãnh liệt quanh trường kiếm cổ xưa của ông ta, Mộc Hàn Yên chỉ cảm thấy hơi tức ngực đã bị chấn động đến mức lùi về sau mười mấy bước, cho đến khi lưng đụng trúng bức tường mới miễn cưỡng ổn định được bước chân, huyết khí thì cuồn cuộn liên hồi trong lồng ngực, kình khí cũng lưu chuyển không thông.
Đám người Hoa Nguyệt lại càng tơi tả hơn, không còn chút sức lực chống chọi nào văng vào bức tường đá, ai nấy đều phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ khó coi.