"Diệp Yên Nhiên!" Mộc Hàn Yên cảm thấy lòng đau xót, giọng nói cũng trở nên run rẩy.
Mặc dù mới gặp hai người bọn họ là kẻ địch chứ không phải bạn, Diệp Yên Nhiên từng nghĩ trăm phương nghìn kế để trả thù nàng nhưng lần nào cũng nhận lại thất bại thảm hại, bị nàng đả thương liên tục, sau đó nàng ta bảo là tìm đủ mọi cách để trả nợ máu nhưng lại cứu nàng rất nhiều lần.
Thay vì nói hai người bọn họ là kẻ địch thì nói họ là bạn cùng chí hướng sẽ đúng hơn.
"Cuối cùng ngươi cũng đến, ta còn tưởng không đợi ngươi nổi chứ, cầm thứ này đi, ta tặng ngươi đấy!" Diệp Yên Nhiên nhìn Mộc Hàn giống như nhìn bạn cũ lâu ngày không gặp vậy, trong cơn kích động còn để lộ sắc mặt ửng đỏ kỳ lạ. Nàng ta lấy ra một tấm bảng giống vàng mà không phải vàng, bên trên được khắc đầy ngôi sao, sau đó đưa cho Mộc Hàn Yên.