"Được được, ta đi vào đây!" Hạ Dương Thu chẳng dám ư hử gì thêm, ngoan ngoãn đi đến Ngự Hoa viên, nhưng mà trước khi rời đi hắn ta còn liếc xéo Mộc Hàn Yên một cái, thấp giọng nói: "Lát nữa ta sẽ quang minh chính đại khiêu chiến ngươi trên yến tiệc."
"Hắn ta nói thật à?" Đến khi Hạ Dương Thu đi xa rồi, Mộc Hàn Yên mới hỏi Việt Tu Minh.
"Chắc là thật đấy, tên này vốn có tiếng là lỗ mãng, việc ngu ngốc nào cũng làm được. Phải rồi, nghe nói Hạ Dương Thu vừa ý một nữ tử thuộc chi thứ của Ngũ gia, nhưng người ta chê hắn không khôn khéo nên làm lơ hắn ta, có lẽ muốn lấy lòng đối phương nên mới định ra mặt giúp Ngũ gia." Việt Tu Minh nói với vẻ bất đắc dĩ, thuận tiện giải thích nguyên nhân hắn ta đến tìm Mộc Hàn Yên.