Thật ra Mộc Hàn Yên đã nhìn thấy nhiều chuyện nhân tình thế thái, nên quả thật không hề để ý chuyện vặt vãnh này. Dù sao người không ngừng bị mất mặt cũng là người khác chứ đâu phải nàng, hơn nữa lúc đó đang nguy cấp, việc ông lão kia không hề bỏ chạy mà còn xả thân giúp đỡ Yến Tử Thù đã khiến nàng có chút thiện cảm, cho nên lại càng không so đo với ông ta.
Nhưng nàng cũng không muốn phiền muộn vì chuyện nhỏ này, những gì cần nói nàng đều nói hết rồi, đối phương có tin hay không, tối có ngủ được hay không cũng không phải là chuyện của nàng.
Mộc Hàn Yên nói mấy câu khách sáo rồi cáo từ rời khỏi Yến phủ.
Chuyện ban sáng ồn ào không nhỏ, có lẽ đã có người bẩm báo lại chuyện xảy ra ở phủ trưởng công chúa cho thái hậu nghe. Chắc bà ngoại đang lo lắng cho nàng, nàng phải về sớm chút để bà ngoại yên tâm mới được.
Vốn dĩ Tôn đại phu định rời đi cùng nàng, nhưng ông ấy bị Yến Tử Thù giữ lại.