Không có bất kỳ lựa chọn nào khác, Lục Chân Huyền chỉ có thể lui lại với tốc độ nhanh nhất. Tư Dung có được cơ hội đương nhiên sẽ không buông tha cho hắn ta, hắn đuổi theo hắn ta như hình với bóng.
Bên kia Đường Bất Phàm cũng đón lấy Bùi Thu Ý, mặc dù thực lực của hắn yếu nhất trong mấy người bọn họ nhưng ý chí chiến đấu trên người hắn lại mạnh mẽ nhất.
Đôi mắt của Đường Bất Phàm trở nên đỏ như máu. Hắn giống như con dã thú bị thương mất đi lý trí, chỉ còn lại ham muốn giết chóc.
Thanh kiếm trong tay hắn điên cuồng tấn công Bùi Thu Ý hết lần này đến lần khác, không có phòng thủ, cũng không lùi bước, mỗi một nhát kiếm đều là chiêu cùng chết với kẻ thù, dồn vào chỗ chết, không chừa đường sống.