Dọc đường đi, Mộc Hàn Yên lúc thì nghĩ đến nhát kiếm đầy sát ý đó của Nghệ Hành Thiên, lúc thì nghĩ đến việc nâng cao thực lực kỳ lạ đó của Kinh Kiếm Tuyệt, nàng chỉ cảm thấy áp lực như tăng lên gấp bội.
Mãi cho đến khi vào cung, ở bên bà ngoại mà Mộc Hàn Yên vẫn còn có chút không yên lòng.
"Sao thế? Đang lo lắng về cuộc tỷ thí ngày mai ư?" Bà ngoại mỉm cười nhìn Mộc Hàn Yên.
"Có một chút." Mộc Hàn Yên thẳng thắn nói.
"Sự việc là ở con người, có gì đáng lo chứ? Tuy Nghệ Hành Thiên đó lợi hại nhưng chẳng qua cũng chỉ là Kiếm Sư cấp tám mà thôi. Nếu ngay cả niềm tin đánh thắng nàng ta mà con cũng không có thì làm sao có thể trở thành cường giả thật sự được." Lục Niệm Tâm nói một cách trịnh trọng.