"Ta nói sai sao, thắng là thắng, thua là thua, đâu ra nhiều lý do như vậy? Sỡ dĩ các ngươi bị bọn ta dễ dàng đánh bại như vậy là vì ngươi tự cho mình thông minh, có gì đáng để đắc ý sao?" Mộc Hàn Yên mắng không chút nể nang gì.
Tuy mấy người Hoa Nguyệt che giấu thực lực rất đúng ý nàng nhưng thấy bọn họ bị người khác xem thường như vậy, thậm chí là xem bọn họ như vật ngáng chân, trong lòng Mộc Hàn Yên vẫn không dễ chịu lắm. Lữ Quân Nhiên coi bọn họ là đồng đội ngu như heo càng làm cho nàng không nhịn nổi, đương nhiên nàng sẽ không nể mặt gì hắn.
Bọn người Triệu Phong nhìn về phía Lữ Quân Nhiên, sở dĩ bọn chúng thất bại nhanh gọn, mất mặt như vậy đều là do suy nghĩ giữ lại thực lực của Lữ Quân Nhiên gây họa, cho nên trong lòng bọn chúng cũng oán giận hắn ta, có điều thực lực của hắn ta cao hơn mấy người bọn chúng, Lữ Quân Nhiên lại cầm đầu đám người tới Thượng Việt hôm nay, vì vậy bọn chúng mới không tiện nói nhiều thôi.