"Ngươi nói không sai, không sợ kẻ địch mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo!" Mộc Hàn Yên càng cười tươi hơn.
Vốn dĩ nàng không muốn để đám Hoa Nguyệt ra đòn sát thủ quá sớm, lúc trước còn lo lắng khi đối đầu với nhau, dưới sự dồn ép của bọn chúng mà không thể không sử dụng thiên phú thần thông, lựa chọn trông có vẻ thông minh này của Lữ Quân Nhiên chính là thứ nàng muốn. Mặc dù thực lực của Triệu Phong và Thiết Chính mạnh hơn đám người Hoa Nguyệt một bậc nhưng hai đánh một cũng đừng mơ làm bọn họ mảy may bị thương gì.
Về phần nàng, theo Lữ Quân Nhiên thì một đánh ba là không có chút hy vọng nào nhưng đối với nàng cũng không quá khó khăn.
"Ra tay!" Nhìn thấy nụ cười trên mặt Mộc Hàn Yên càng lúc càng tươi, cảm giác bất an chợt dấy lên trong lòng Lữ Quân Nhiên.