"Ai cơ?" Mộc Hàn Yên hỏi.
"Kinh Kiếm Tuyệt!" Lục Niệm Tâm nói bằng vẻ mặt nặng nề.
"Kinh Kiếm Tuyệt?" Trong đầu Mộc Hàn Yên suy nghĩ kĩ mấy lần, cho dù là kiếp trước hay kiếp này nàng cũng không hề có ấn tượng nào hết. Theo lý mà nói, người được bà ngoại xem trọng, nếu không phải kỳ tài trời ban thì cũng là quỷ tài của cả thế hệ, tại sao nàng lại chưa từng nghe nói đến tên người này cơ chứ?
Mộc Hàn Yên liếc nhìn Việt Phàm Trần một cách vô thức, nhưng nhìn vẻ mặt hoang mang của Việt Phàm Trần, rõ ràng là hắn cũng chưa từng nghe nói tới người này.
"Ta cũng mới được nghe nói về người này gần đây, nghe nói vốn dĩ hắn ta là con dân Thượng Việt, phụ mẫu đều qua đời từ hồi hắn ta còn nhỏ, hắn ta đi theo đường thúc* tới Bắc Tề. Nửa năm trước đường thúc bỏ mạng nơi đất khách quê người, thế là hắn ta lại quay về Thượng Việt. Vừa tới kinh thành chưa lâu hắn ta đã được Ngũ gia chọn làm khách khanh, sau đó lại được đưa tới Học viện Kiếm Tâm.