Mặc dù Mộc Hàn Yên không có cảm tình gì với tên đại thiếu gia công tử bột này nhưng thân là tinh anh trong các công tử bột, nàng cũng sẽ không kỳ thị gì hắn cả, càng sẽ không định tội chết cho hắn vì lúc nãy hơi bất kính với mình. Huống chi dù sao hắn cũng là hoàng thất nước Thượng Việt, cho dù có muốn hay không cũng đã phụng mệnh đến hộ tống mình, nếu cứ tự dưng chết như vậy thì mình cũng sẽ mất hết mặt mũi.
Nhìn thấy tên này xông lên chịu chết như một tên ngu ngốc, Mộc Hàn Yên lập tức phi thân lên, cũng đâm một nhát kiếm ra.
Tia sáng lạnh lóe lên, một nhát kiếm tùy tiện của Việt Tu Minh đã chém ngay đỉnh đầu của Cuồng Bạo Thạch Ma Thú, phát ra một âm thanh trầm đục, tựa như chém lên đá cứng rắn vậy.
Cuồng Bạo Thạch Ma Thú bất chợt ngẩng đầu lên, trong mắt tóe lên một ngọn lửa giận dữ cuồng bạo, nhưng ngay lập tức toàn thân nó chấn động, ngã xuống đất thiệt mạng.