"Việt tướng quân, Mộc đại nhân chính là sứ thần An Vân, không thể thất lễ được." Tăng Văn Tâm nhíu mày nói.
"Sứ thần cái rắm, rõ ràng là đến Học viện Kiếm Tâm tham gia đại hội tân sinh, chỉ có đoạn đường như vậy thì tự đi là được, còn cứ bắt người khác hộ tống nữa, đây chẳng phải là ăn no rửng mỡ sao? Kêu bọn họ mau chóng xuất phát đi, ta đã có hẹn một đêm nồng thắm với Nguyệt Nhi cô nương ở Túy Tiên Cư rồi, cứ nhất quyết phải làm hỏng chuyện tốt của lão tử cơ." Việt tướng quân mất kiên nhẫn quát lên, chân đi khệnh khạng xoay người lảo đảo.
Sau đó hắn cũng không quan tâm đến đám người Mộc Hàn Yên nữa mà hạ lệnh cho quân sĩ thủ hạ lên ngựa, chạy như bay về phía thung lũng đối diện. Trông bộ dáng đó cứ như nếu hôm nay Mộc Hàn Yên không xuất phát thì thật sự hắn sẽ bỏ bọn họ lại phía sau, không quan tâm nữa vậy.