"Không sao chứ?" Dạ Lan Phong nhìn Mộc Hàn Yên, sự lo lắng và trìu mến trong mắt gần như sắp tràn cả ra ngoài.
"Ừm!" Mộc Hàn Yên khẽ gật đầu, mỉm cười dịu dàng đầy tình cảm.
Dạ Lan Phong lấy ra mấy viên đan dược rồi đặt vào tay nàng, sau đó chầm chậm quay đi.
"Dạ Lan Phong, là ngươi?" Điền An Nam nhíu mày mà nói.
"Điền trưởng lão, đã lâu không gặp." Dạ Lan Phong nói một cách thản nhiên.
"Dạ Lan Phong, ngươi có biết mình đang làm gì không?" Nhìn thanh kiếm trong tay, Điền An Nam hỏi với vẻ hơi tức giận.
Mấy nhát kiếm trước kia đã để lại mấy lỗ nhỏ như hạt gạo trên kiếm ông ta, nên biết trường kiếm ông ta đang dùng là được Thánh Đình ban tặng, trước giờ ông ta trân quý nó vô cùng, thế mà lại suýt chút bị hỏng trong tay Dạ Lan Phong.
"Biết!" Dạ Lan Phong nói một cách hờ hững.