"Hãy im miệng hết cho ta, ồn ào chết đi được!" Tiểu Thụy Thú bò từ túi áo của nàng ra, giơ giơ móng vuốt nhỏ kêu lên một tiếng tức giận, âm thanh trong trẻo nhẹ nhàng vẫn còn nói không rõ ràng lắm, giống như một đứa nhỏ vừa mới học nói chưa lâu.
Tên nhóc này đã học nói rồi, Mộc Hàn Yên vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nhưng nhìn khung cảnh trước mắt lại thấy không có gì đáng vui mừng cả.
Học nói được chứng tỏ Cũng Hồng Nho đã không lãng phí nỗi khổ tâm của mình, tiểu Thụy Thú từ thời kỳ thơ ấu bước vào thời kỳ trưởng thành, thực lực chắc cũng tăng lên không ít, nhưng đối mặt với nguy cơ trước mắt lại không có tác dụng gì. Mộc Hàn Yên không cho rằng một dị thú vừa bước vào thời kỳ trưởng thành đã có thể chiến đấu với hàng nghìn hàng vạn Minh thú này.
Bộ dạng giơ móng vuốt nhỏ hét toáng lên của nó rất hài hước, đáng tiếc, những Minh thú kia chẳng thèm nhìn nó, chúng tiếp tục ngửa mặt lên trời gào rú.