Lão già cười không đáp, ngay sau đó có mấy bóng người lục tục xuất hiện trước mắt nàng.
"Là ông!" Thấy hai cha con Giang Vân Hạc và Giang Ỷ Lăng đi phía sau cùng, trong lòng Mộc Hàn Yên gần như đã hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
"Mộc Hàn Yên, giao la bàn chiêm tinh Thiên Mệnh trong tay ngươi ra đây, ta sẽ để ngươi đi an toàn." Giang Vân Hạc nhìn la bàn chiêm tinh Thiên Mệnh trong tay Mộc Hàn Yên, trong mắt ông ta lóe lên một vẻ kích động.
"Nếu như ta không giao thì sao?" Tâm trạng của Mộc Hàn Yên chùng xuống, quả nhiên đúng như nàng đã dự đoán, cha con Giang gia đang nhắm vào la bàn chiêm tinh Thiên Mệnh.
Mấy người trước mắt thực sự là những người có thực lực thâm sâu khó lường, chỉ riêng mình Giang Vân Hạc thì nàng đã tuyệt đối không phải là đối thủ rồi, giờ có vẻ hơi phiền phức rồi đây.
"Ngươi cho rằng ngươi còn có lựa chọn khác sao?" Giang Vân Hạc khẽ cười, nói với giọng điệu chắc nịch.