Ngay lúc Mộc Hàn Yên còn đang trợn mắt há hốc miệng thì Đào Ngột đã kêu lên một tiếng, bị Cuồng Bạo Thạch Ma Thú tát một cái văng đi.
Tuy cái đuôi dài như roi thép của nó cũng quất trúng vào thân đối phương, nhưng Cuồng Bạo Thạch Ma Thú chỉ bị lăn đi mấy vòng là lại đứng dậy được, rõ ràng nó không bị thương gì nặng, trái lại chính Đào Ngột lại không ngừng kêu rên, thân ảnh cũng bị mờ nhạt đi rất nhiều.
Như vậy cũng là hợp lý, Đào Ngột chỉ nhờ mấy giọt máu tươi mà sống lại, thực lực của nó cơ bản không khôi phục được tới trạng thái mạnh nhất, hơn nữa còn bị phong ấn áp chế, chỉ có thú hồn tiếp thu được lời triệu hoán của Mộc Hàn Yên nên chỉ phát huy được ba phần thực lực.