Người kia chú ý tới vẻ mặt hơi hưng phấn của Mộc Hàn Yên, trong lòng có chút buồn bực, bọn ta nói lâu như vậy mà chẳng có chút tác dụng nào cả, thế mà ngươi lại không lo lắng chút nào, còn hưng phấn tới mức đó nữa.
Mấy đệ tử khác cũng quay đầu nhìn Mộc Hàn Yên, âm thầm lắc đầu: Có lẽ Mộc Hàn Yên này đắc ý quá mà quên cả hình tượng rồi, chắc hắn cho rằng dù thuật Luyện Đan phức tạp hơn thuật Đúc Kiếm một chút cũng chẳng phức tạp đến đâu cả, có điều hắn sẽ nhanh chóng nhận ra mình đã nghĩ sai thôi.
"Đệ tử bái kiến Sở đại nhân, Thường đại nhân." Đúng lúc này, hai lão già một trước một sau đi vào đại sảnh, chúng đệ tử nối đuôi nhau hành lễ.
Mộc Hàn Yên cũng thu hồi suy nghĩ mà hành lễ theo.
"Miễn lễ cả đi." Hai người Sở - Thường phất tay một cái, nói với vẻ chẳng để tâm.
Chúc Thiên Bình cũng đi đến ngay sau đó, chúng đệ tử vẫn chưa hành lễ xong mà ông ta đã xụ mặt phất tay áo.