"Ờ." Dạ Lan Phong vẫn thản nhiên gật đầu như cũ.
"Theo mệnh lệnh của thánh chủ đại nhân, thực ra thì nên đưa nàng ta về từ lâu rồi, đến nay thân phận nữ nhi của nàng ta đã rõ mồn một lại càng nên nhanh chóng đưa nàng ta về ngay." Hộ vệ Ảnh Tử nhắc nhở hắn.
"Đợi thêm chút nữa đã." Dạ Lan Phong trầm ngâm trong chốc lát rồi nói.
Đúng vậy, theo lệnh của sư phụ thì hắn phải đưa Mộc Hàn Yên về từ lâu, nhưng mỗi lần nhìn thấy gương mặt tươi cười như hoa của Mộc Hàn Yên là trong lòng hắn lại có chút bất an nên mới chần chừ không muốn đưa nàng về.
"Đại nhân, đại nhân đừng quên sứ mệnh của người." Hộ vệ Ảnh Tử lại nhắc nhở một câu.
"Ta tự biết chừng mực." Dạ Lan Phong phất tay và nói.
"Đại nhân, có phải là vì Vân Thiển Mạc không?" Hộ vệ Ảnh Tử lưỡng lự một lát mới thận trọng hỏi.