"Vậy sao, ngươi lại lầm rồi!" Đúng lúc này xảy ra một chuyện khiến mọi người đều không lường trước được. Giọng nói lạnh nhạt của Mộc Hàn Yên vang lên, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng lại giống một tảng đá lớn nện vào trong lòng mọi người.
Mộc Hàn Yên mở mắt, đôi mắt đen trắng rõ ràng kia vô cùng trong trẻo, không có chút dấu hiệu của việc bị khống chế tinh thần.
Kiếm quang giống như sao băng chém ra một đường dài.
"Uỳnh" một tiếng vang lớn, Giang Ỷ Lăng bị đánh bay ra xa.
"Không, không thể nào, tuyệt đối không thể! Sao ngươi có thể chống lại được Ánh Mắt Mị Hoặc của ta?" Giang Ỷ Lăng đang ở giữa không trung điên cuồng hét lên với vẻ khó tin.
"Quên không nói với ngươi, ta là nữ!" Mộc Hàn Yên cười nhạt.
Cùng với nhát kiếm cuối cùng đánh lùi Giang Ỷ Lăng, dây buộc tóc của nàng cũng bị dư chấn kiếm khí của Giang Ỷ Lăng cắt đứt bay theo gió, chiếc nhẫn trên ngón tay út của nàng cũng bị vỡ.