Mộc Hàn Yên cau mày, bỗng nhiên có cảm giác thôi thúc muốn lừa người.
"Không đúng." Hoa Nguyệt chợt bác bỏ lời nói của Tư Dung, cũng tạm thời kiềm chế hành động của Mộc Hàn Yên.
"Là vì giả heo ăn thịt hổ." Hoa Nguyệt nghiêm khắc nói thêm.
Mộc Nam bên cạnh nhếch miệng cười, cái này cũng có lý, hai tên gây hài này cũng thú vị thật.
"Hai người các ngươi, không muốn sống thì cứ nói thẳng." Mộc Hàn Yên tức giận, hai tên này, không cho bọn họ một trận thì không biết tại sao hoa lại màu đỏ như vậy. Mộc Hàn Yên rút thanh trường kiếm xông lên.
Hai tên gây hài quay lưng bỏ chạy, Xa Hạng ở phía sau nở nụ cười ấm áp, đây có phải là quan hệ giữa chủ tử và hộ vệ không? Xem ra có vẻ giống bằng hữu, tình bằng hữu như vậy khiến hắn cảm thấy ấm áp và ngưỡng mộ.