Tiếng kêu đó vô cùng thảm thiết, đám người Cam Kỳ Dật đều cau mày lại, đồng thời nhìn về phía Mộc Hàn Yên.
"Chuyện này là thế nào, Mộc Hàn Yên, ngươi đã giở trò gì bên trong trận pháp?" Cam Kỳ Dật hỏi một cách vô thức.
"Làm sao mà ta biết được, chẳng qua ta chỉ mới học 'Trận đạo quyết' có mấy ngày thôi, có thể giở trò gì cơ chứ? Cho dù ta đã giở trò gì thì cũng làm sao qua mắt Điền đại nhân được, có lẽ là Điền đại nhân đắc ý chủ quan, sơ sểnh trượt chân cũng chưa biết chừng." Mộc Hàn Yên nói với vẻ châm chọc.
Cam Kỳ Dật nghẹn cứng họng. Lúc trước người mỉa mai Mộc Hàn Yên chỉ học "Trận đạo quyết" có mấy ngày mà đã không biết trời cao đất dày chính là ông ta. Hiện giờ Mộc Hàn Yên lại lấy chính những lời này để mỉa mai ngược lại ông ta, ông ta thật sự không còn lời nào để nói.
Điền Văn Lương chỉ kêu lên một tiếng thảm thiết rồi im bặt, xung quanh cũng khôi phục lại sự yên lặng như cũ.