"Chẳng lẽ Mộc công tử xem thường ta sao? Tuy tiếng tăm của Chu Ngộ Thanh ta không lẫy lừng, nhưng nói về đạo lý trận pháp thì chưa chắc thua kém những đạo sư khác một chút nào. Cho dù Cam đại nhân và Điền đại nhân gây khó dễ cho ta, ta cũng chẳng sợ bọn họ đâu." Chu Ngộ Thanh khoát tay áo, nói một cách tự tin.
Ánh mắt của Mộc Hàn Yên sáng rực lên, nghe giọng điệu của Chu Ngộ Thanh, rõ ràng là ông ấy cực kỳ tự tin thuật Trận Pháp của mình không hề thua kém Cam Kỳ Dật. Mộc Hàn Yên đã gặp nhiều cao nhân tiền bối như thế này, tuy bọn họ có kỹ nghệ xuất sắc nhưng lại không màng danh lợi, không tranh với đời, vì thế nên danh tiếng không quá vang dội.
Chỉ có điều trong số những cao nhân như vậy, có người ẩn thân nơi rừng núi hoang vu, có người ẩn thân nơi phố chợ huyên náo*, rất có thể Chu Ngộ Thanh đứng trước mặt nàng thuộc vế sau.