"Mộc Hàn Yên, ngươi không những bất kính với ta, còn dám ác ý bôi nhọ thanh danh của ta, Điền Văn Lương ta nhất định sẽ không tha cho ngươi, cho dù đến tận trước mặt Cung đại nhân ta cũng phải đòi lại công bằng." Điền Văn Lương vốn đã có tật giật mình, nghe thấy những lời chửi mắng tức giận của Mộc Hàn Yên càng chột dạ hơn, nhưng dù sao ông ta cũng không thể thừa nhận được, chỉ có thể nói một cách mạnh miệng.
"Ông không có cơ hội đó đâu, bởi vì ta sẽ đòi lại công bằng cho Khương Ngọc Triết trước." Mộc Hàn Yên nói một cách lạnh lùng, nàng giơ Hàn Tiêu Kiếm lên lần nữa.
"Mộc Hàn Yên, ngươi đừng tưởng rằng Điền Văn Lương ta thật sự sợ ngươi, nếu như không phải để ý thân phận, sợ vô tình làm tổn thương đến tính mạng của ngươi, ngươi cho rằng sau nhát kiếm vừa rồi ngươi có cơ hội sống sót sao?" Dù sao ông ta cũng là đạo sư của Long Nham, vậy mà lại bị một vãn bối khinh thường, sỉ nhục như vậy, Điền Văn Lương quát lên đầy giận dữ.