"Để các ngươi lo lắng rồi." Mộc Hàn Yên mỉm cười, tặng cho Hoa Nguyệt một cái ôm nhẹ nhàng, sau đó là Tư Dung, Đường Bất Phàm và Lăng Bảo Bảo.
Mộc Hàn Yên có thể nhìn thấy được giọt nước mắt của niềm vui sau khi mây đen tan biến trong mắt bọn họ, có thể tưởng tượng được vừa rồi bọn họ đã lo lắng như thế nào.
Lần này đi vào Thiên Kiếm Thất Sát Trận, thật sự quá mạo hiểm, nếu không phải nguyên lý của trận pháp kia có liên quan đến Tinh Lạc Bát Hoang Kiếm, nếu không phải Mộc Hàn Yên đã học Thần Võ Luyện Phách quyết, nhất định không thể nào dễ dàng thoát hiểm như vậy. Bây giờ nghĩ lại, ngay cả chính nàng cũng cảm thấy sợ hãi, huống chi là mấy người Hoa Nguyệt và Tư Dung.
Vào giờ phút này, Mộc Hàn Yên cũng không thèm để ý đến sự khác biệt giữa nam và nữ nữa, nàng chỉ coi bọn họ là bạn bè tốt nhất, người thân thân thiết nhất mà thôi.