Mộc Hàn Yên căn bản không cần hao tâm tổn sức, ngọn lửa kia có thể tự vận hành khống chế mức độ nặng nhẹ nhanh chậm của thủ pháp đúc kiếm đó của nàng, dùng để đúc kiếm đúng là lưu loát như nước chảy.
"Kiếm thành, đóng lò!" Theo tiếng quát nhẹ của Mộc Hàn Yên, một thanh trường kiếm thon dài, đường cong hoàn mỹ xuất hiện trước mặt mọi người.
Lúc này vẻ ngoài của Huyết Đảm Kiếm không thay đổi gì nhiều so với lúc trước, nhưng hàn quang sáng như tuyết kia lại đâm vào mắt làm người khác thấy nhói nhói, thậm chí còn cảm thấy từng cơn ớn lạnh từ sâu trong lòng.
Tuy mũi kiếm sắc bén kia không được xem là chém sắt như chém bùn, nhưng cũng vượt xa trường kiếm mà những kiếm sĩ bình dân đeo, thậm chí còn không kém gì so với những bội kiếm mà đệ tử học viện xung quanh thuê danh sư chế tạo riêng.
Ý sát phạt sắc bén vô song kia càng làm cho người khác run sợ hơn, thậm chí hô hấp cũng trở nên dồn dập.