Nhiếp Phương Sinh không nghe rõ bọn họ đang nói gì, nhưng nhìn thấy ánh mắt bọn họ thi thoảng lại hướng về mình, ông ta cũng biết không phải lời tốt đẹp gì.
Mặc dù ông ta đã hạ quyết tâm ra mặt thay Khâu Vĩnh Thành, nhưng nghĩ đến mình không giữ thể diện gây khó dễ một vãn bối như vậy, ông ta vẫn có chút xấu hổ, có điều may mà sắc mặt ông ta vốn đã đen, vậy nên cũng không nhìn ra được điểm gì khác thường.
Sau đó Nhiếp Phương Sinh lại nhìn thấy trong ánh mắt bọn họ có chút lo lắng, thậm chí còn có chút bỡn cợt, ông ta khẽ rùng mình và cũng nghĩ đến Cung Hồng Nho.
Mặc dù có thể trực tiếp lấy thân phận đạo sư đuổi Mộc Hàn Yên ra khỏi Đúc Kiếm Đường, nhưng nếu chọc giận Cung Hồng Nho chỉ sợ sẽ rước họa vào thân, suy cho cùng chuyện này là do ông ta tự làm mất thể diện, cho dù có ầm ĩ đến trước mặt viện chủ đại nhân thì cuối cùng người xúi quẩy vẫn là ông ta.