Mặc dù con cháu Khâu gia không được gia nhập Học viện Long Nham trong hai trăm năm tới, cũng sẽ không tránh khỏi bị ba học viện lớn khác từ chối, nhưng mà nhờ có địa vị của Khâu Vĩnh Thành ở Học viện Long Nham, cộng thêm việc thu nhận môn đồ trong hai trăm năm này, nếu các thế gia khác ở quận Đông Châu muốn xuống tay với Khâu gia cũng sẽ phải cân nhắc lại một chút.
Khâu gia tìm được con đường sống trong thời khắc nguy hiểm nhất, tất nhiên đám con cháu Khâu gia này vô cùng mừng rỡ.
"Vận may của Khâu gia cũng không tệ." Mộc Hàn Yên bĩu môi, có chút thất vọng mà nói nhỏ.
Mộc đại tiểu thư cũng không phải là thánh nhân lấy ơn báo oán gì đó, vui khi người khác gặp họa mới là sở thích của nàng.
"Mộc Hàn Yên, thật ngại quá, khiến ngươi thất vọng rồi, không dễ dàng chế giễu Khâu gia chúng ta được đâu." Cuối cùng Khâu Tự Trung cũng được hãnh diện, dương dương đắc ý nói với Mộc Hàn Yên.