Mặc dù hắn ta tới chậm một bước, không nhìn thấy Mộc Hàn Yên và Giang Ỷ Lăng xích mích với nhau, nhưng thấy tình hình căng thẳng như thế hắn ta cũng đoán được một hai nên rất muốn tránh nặng tìm nhẹ, giấu giếm về thực lực của Mộc Hàn Yên, thuận nước đẩy thuyền nói khích vài câu, mượn tay Giang Ỷ Lăng báo thù rửa hận.
Nhưng hắn ta không dám.
Nếu Giang Ỷ Lăng thật sự đánh bại Mộc Hàn Yên thì sao không, lỡ nàng ta không phải đối thủ của nàng, sau đó lại biết hắn ta giở trò bên trong, với thân phận và địa vị của hắn ta sẽ không chịu nổi lửa giận của Giang Ỷ Lăng.
"Thì ra là người đứng đầu trong lần đại hội chiêu sinh này, chẳng trách khẩu khí lớn như vậy, ta thật sự đã xem thường ngươi rồi. Bỏ đi, nể tình ngươi bảo vệ danh dự nước An Vân, cũng coi như lập công cho đất nước, tha cho các ngươi lần này vậy." Nghe những gì Khâu Tự Trung nói, Giang Ỷ Lăng nhìn kĩ Mộc Hàn Yên sau đó nói với vẻ lạnh nhạt.