"Không cần Long đạo sư phải bận tâm, bọn ta đã quyết định rồi." Tư Dung nói với vẻ không mặn không nhạt, nhưng thái độ kiên quyết không gì sánh bằng.
"Được, được lắm." Nhìn thấy dáng vẻ đến chết cũng không biết hối cải của đám người Tư Dung, Long Tùng Uyên tức đến mức toàn thân run rẩy.
Ngay cả Long Tùng Uyên mà cũng dám chống đối, quả thật lá gan cũng không nhỏ đâu.
Tất cả mọi người đều nhìn lên gương mặt của đám người Hoa Nguyệt, nhưng không hề thấy một chút bất an hay sợ hãi nào, càng không thấy có một chút hối hận nào.
"Hoa Nguyệt, thật ra các ngươi không cần làm vậy đâu." Mộc Hàn Yên nở một nụ cười khổ.