"Nhưng ta thật sự không nhớ rõ ở nơi nào nữa. Trước đây, ta đến dãy núi Long Nham tìm bảo vật, tìm mấy ngày cũng không thu hoạch được gì, không cẩn thận rơi từ trên vách núi xuống, may mắn không sao, nhưng ta không tìm được đường cũ, đi tới đi lui rồi lạc đường. Sau đó ta tìm được Thủy Cẩm Lan và cỏ Hoa Lung, xoay đi xoay lại mới mơ hồ tìm được đường xuống núi.
Đại nhân, ta thật sự không lừa đại nhân đâu, nếu đại nhân nghĩ ta không chịu nói thật thì cứ một kiếm giết chết ta đi, ta tuyệt đối sẽ không nói hai lời." Nhìn thấy mọi người đang nhìn mình, Xa Hạng nói với vẻ mặt đau khổ.
Sợ Mộc Hàn Yên không tin, lại không có cách nào chứng minh, hắn kéo cổ áo ra, muốn lấy cái chết để chứng minh cho sự thành thật của hắn.
"Không sao, ngươi vẫn còn nhớ nơi ngươi rơi xuống vách núi chứ?" Mộc Hàn Yên nhìn dáng vẻ của hắn không giống như đang nói dối.