Tựa như đang kiểm nghiệm lời nói của Dạ Lan Phong, hắn vừa nói xong thì toàn thân Hoa Nguyệt run rẩy, dáng vẻ như đang đau đớn. Toàn bộ cánh tay phải căng phồng lên giống như bị thổi khí vào.
Một tiếng "xoẹt" lanh lảnh vang lên, toàn bộ ống tay áo bị rách ra, cánh tay của Hoa Nguyệt cũng lộ hết ra ngoài. Cánh tay đã biến thành màu xanh thẫm, từng mạch máu nổi lên nhưng lại có màu đỏ tươi kỳ lạ, tựa như thứ đang chảy trong đó không phải là kình khí mà là máu tươi vậy.
Đây chính là triệu chứng bạo khí mất mạng. Nếu như cứ tiếp tục như vậy, một khi kình khí hỗn loạn này lan rộng ra toàn bộ cơ thể, chuyện Hoa Nguyệt phải chết là không còn nghi ngờ gì nữa.
"Hoa Nguyệt!" Mộc Hàn Yên cũng đang rất rối lòng, đột nhiên nắm chặt lấy bàn tay của Hoa Nguyệt, nhưng bàn tay đó bây giờ đang chứa đầy kình khí điên cuồng, giống như bàn tay gấu vậy. Mộc Hàn Yên muốn nắm lấy nó nhưng cũng chỉ có thể nắm được một ngón tay.