Lê Chấn Vũ sửng sốt, bởi vì cô bé này nói đúng, chuyện chữa trị bệnh không ai dám đảm bảo. Nếu gã nói có thể chữa khỏi thì ngược lại để cho người ta quay lại đầu đề câu chuyện, cho nên vẻ mặt gã đã trở nên hơi khó coi. Cô bé trước mặt này thật sự khó nói chuyện quá.
Mạc Tiểu Thố thấy mình đã thành công chẹn họng người ta không bác bỏ gì được, nghĩ mình có tài ăn nói tốt nên nở nụ cười đắc ý: "Với lại, y thuật của Hề Nguyệt ca ca cũng rất tốt. Nếu đều là cứu người cả, các người lại khen tiên tử tỷ tỷ kia có tấm lòng rộng rãi, vậy thì tại sao không để Hề Nguyệt ca ca của ta cùng khám bệnh với cô ta? Chẳng lẽ sợ Hề Nguyệt ca ca của ta chữa khỏi bệnh của người ta, còn cô ta thì không chữa khỏi, mất mặt không dám gặp ai à?"