Đồng thời, trên phi đao kia bắt đầu xuất hiện một lớp sương mù màu xanh tím, có điều lớp sương mù vừa xuất hiện thì dường như đã bị thứ gì đó cắn nuốt. Đợi đến khi toàn bộ lớp sương mù tan biến, thanh phi đao như thể mất đi mọi sức mạnh mà rơi xuống mặt đất, vỡ vụn. Đồng thời, những cây châm bạc màu tím đậm cũng rơi lả tả trên mặt đất.
Thiếu nữ mặc áo hồng còn chưa hết hoảng sợ, vẫn ngơ ngác nhìn thanh phi đao vỡ tan tành và đống châm bạc bên cạnh, cô lập tức quay đầu nhìn về phía Hột Khê.
Mà lúc này Hột Khê cũng đã bước lên phía trước, nhặt cây châm bạc và một mảnh vỡ của thanh phi đao từ dưới đất lên.
"Công tử, có... có phải là huynh đã cứu ta không?" Thiếu nữ áo hồng nhìn chằm chằm gương mặt thanh tú của Hột Khê, gương mặt tròn như quả táo của thiếu nữ ửng hồng, gần như sắp bốc cháy tới nơi.
Hột Khê mỉm cười với cô bé và nói: "Chỉ là ta có hứng thú với loại độc trên thanh phi đao chứ không có ý định cứu cô, cô không cần cảm ơn ta đâu."