Tiểu Kim Long nâng nửa người lên, mặt mày cau có nhìn Hột Khê, "Kể từ lúc này, ta quyết định để ngươi làm chủ nhân của ta. Về sau, ngươi chính là chủ nhân của Kim Long thần này, sao, sướng rơn lên có phải không? Còn không mau quỳ lạy cảm tạ thánh ân của bản tôn."
Khóe miệng Hột Khê giần giật nhìn con Tiểu Kim Long nhỏ bé như có thể bóp chết không kịp ngáp trong lòng bàn tay mình, không biết đốp chát lại thế nào.
Cô vừa rung rung tay, Tiểu Kim Long liền bị rơi xuống từ trong lòng bàn tay cô, rớt ạch xuống đất. Hột Khê nhìn nó từ trên cao, cười mỉa: "Ta thấy ngươi bị phong ấn lâu hóa ngu luôn rồi! Lại còn quỳ lạy cảm tạ thánh ân của bản tôn cơ đấy, có tin ta đạp chết ngươi không!"
"Tên người phàm to gan này! Ngươi biết bản tôn có thân phận gì không? Ta là Kim Long cao quý nhất trong loài rồng…"