Mà ở cách đó mấy chục dặm, Hột Khê vốn đang thoải mái nhàn nhã đối phó với đám người của hiệp hội thầy thuốc đột nhiên sững lại, ánh mắt sắc bén ánh lên sự ngạc nhiên và nghi ngờ, bỗng nhìn về phía cung Thiềm Ngọc, đồng thời lúc này mặt đất dưới chân cô vang lên tiếng lộp cộp.
Trong không gian, Tiểu Kim Long và Đản Đản vừa mới tỉnh dậy chưa rõ chuyện gì cũng đã vội hét lên.
"Lão đại, là Ngọc Hỏa Thiềm Thừ đấy, ta cảm nhận được rồi, chắc chắn là Ngọc Hỏa Thiềm Thừ, không thể sai được!"
"Mẹ, con cũng cảm nhận được đó là thứ có thể chữa bệnh cho cha, mau mau! Con cảm thấy nó sắp tiêu tan mất rồi, mẹ mau đi cướp nó lại đi!"
Nghe thấy bốn từ Ngọc Hỏa Thiềm Thừ, Hột Khê không còn tâm trạng nhiều lời với đám người hiệp hội thầy thuốc này nữa.