Nghỉ dưỡng trong căn biệt thự này vài ngày, vết sưng đỏ trên mặt của Tiểu Miêu Miêu đã gần như lành lại rồi.
Bấy giờ Hạ Kỳ mới dành ra thời gian đi xử lý kẻ chủ mưu bắt cóc Tiểu Miêu Miêu.
Catherine bị Hạ Kỳ nhốt trong một ngôi nhà cũ ở vùng ngoại ô. Ngôi nhà cũ này đã có lịch sử mấy trăm năm rồi, nhưng mà bốn bề chung quanh nó lại rất hoang vu.
Bởi vì ngôi nhà này là ngôi nhà ma nổi tiếng. Gió thổi qua, phát ra tiếng động âm u.
Chiếc chìa khóa của Hạ Kỳ vừa cắm vào ổ khóa, đột nhiên có tiếng thét chói tai của phụ nữ vang lên từ bên trong.
"Á. . . Đừng, đừng qua đây, đừng qua đây mà."
Hạ Kỳ cũng không tìm kiếm nơi phát ra tiếng động, mà lại quay người đi đến một phòng quan sát của tòa nhà.
Trong phòng quan sát, Hạ Kỳ quan sát căn phòng của Catherine. Trong phòng của Catherine chỉ có bốn vách tường, đừng nói đến giường, mà ngay cả cái cửa sổ cũng không có. Khắp nơi đều tối đen như mực, còn đáng sợ hơn bị giam trong tù.