Trước đây cô nhóc từng nói, bây giờ cô còn nhỏ, không muốn sinh con sớm như vậy.
Với anh mà nói, cô nhóc mới là cục cưng của anh, nên về phần con cái, anh hoàn toàn tôn trọng quyết định của Tiểu Miêu Miêu.
Uống thuốc là cách hại sức khỏe nhất, Hạ Kỳ không nỡ để cô nhóc uống thuốc, nên mỗi lần đều cố gắng sử dụng biện pháp an toàn.
Đúng là trước đó Tiểu Miêu Miêu có nói không muốn mang thai, nhưng trước kia khác giờ khác.
"Mang nó không thoải mái."
Tiểu Miêu Miêu vòng tay ôm cổ Hạ Kỳ, môi mềm nhỏ nhắn như quả anh đào tiến đến nói khẽ bên tai Hạ Kỳ, "Với lại em muốn sinh một cực cưng trong tuần trăng mật."
Lời nói của Tiểu Miêu Miêu giống như một dòng điện kích thích khiến thân thể Hạ Kỳ run rẩy một chút.
Ánh mắt của anh mang vẻ khiếp sợ nhìn cô nhóc nằm dưới người mình, "Sao vậy, sao tự nhiên lại nghĩ thông rồi?"