Hạ Kỳ để Tiểu Miêu Miêu ngồi trên ghế, còn mình thì kéo một cái két sắt từ sau giá sách ra.
Tiểu Miêu Miêu tò mò nhìn két sắt của Thất cách cách, không biết trong đó đựng cái gì.
Cùng với động tác cắm chìa khoá rồi nhập mật mã của Hạ Kỳ, két sắt mở ra.
Đồ đạc bên trong cũng xuất hiện trước mắt Tiểu Miêu Miêu.
Đồng tử mắt cô mở lớn, kinh ngạc đến tột cùng.
Trong két sắt không để nhiều tiền, cũng không có vàng bạc châu báu gì mà chỉ có một chiếc hộp giấy hình trái tim, mấy chiếc đĩa CD và một vài đồ vật nho nhỏ.
Tiểu Miêu Miêu nhận ra chiếc hộp giấy kia, trong đó là nỗi nhớ nhung mà cô lưu lại trong sáu năm Thất cách cách không ở bên mình.
Hình như mấy chiếc đĩa CD kia là ghi lại kỷ niệm của cô trong những năm này.
Còn vài đồ vật nho nhỏ thì, toàn bộ đều là những thứ mà hồi nhỏ Tiểu Miêu Miêu coi như đồ quý rồi tặng cho Thất cách cách.
"Thất cách cách, sao anh lại cất những thứ này vào két sắt?"